Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

“CỐ Ý LÀM TRÁI” CĂN BỆNH
CẦN ĐƯỢC CHỮA TRỊ

         Điểm lại những vụ việc tiêu cực mà báo chí đã nêu trong thời gian vừa qua, chúng ta thấy nổi lên hiện tượng: phần lớn nguyên nhân dẫn tới các vụ việc mà cơ quan điều tra đã kết luận, đó là “ cố ý làm trái” trong quá trình tổ chức thực hiện nghị quyết. Đây thực sự là vấn đề nhức nhối không chỉ trong nội bộ Đảng mà còn là sự nhức nhối, búc xúc của quần chúng nhân dân đối với cán bộ, đảng viên của Đảng.
         Có một sự thật mà lâu nay chúng ta vẫn thừa nhận và coi đó là một căn bệnh “Kinh niên” khó chữa đó là: ở nhiều chỗ, nhiều nơi, cán bộ nói đường lối, chủ trương của Đảng thì đúng, nhưng khi tổ chức thực hiện lại mắc sai lầm, khuyết điểm. Có hai nguyên nhân của tình trạng này, thứ nhất, quán triệt nghị quyết không kỹ lên tổ chức thực hiện sai; thứ hai, nghị quyết đúng, nhận thức đúng, nhưng cố tình thực hiện không đầy đủ, không đúng, không tích cực, không sáng tạo. Rõ ràng “ cố ý làm trái” là cố tình thực hiện không đúng Nghị quyết của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước. Nó khác hoàn toàn với việc thực hiện nghị quyết “không đầy đủ”, “không sáng tạo”.  Động cơ chủ yếu của hành vi “cố ý làm trái” là động cơ mang tính cá nhân,  là mưu cầu lợi ích riêng. Có thể nói, trong bất cứ điều kiện, hoàn cảnh nào, “cố ý làm trái” luôn là “người bạn đồng hành” của tham nhũng ( thực tế cho thấy, hiếm có một tổ chức, cá nhân nào cố ý làm trái Nghị quyết của Đảng lại không tham nhũng và tha hóa về đạo đức, lối sống).
         “Cố ý làm trái” là căn bệnh cực kỳ nguy hiểm. Nó thường tập chung vào những cán bộ, đảng viên có chức, có quyền. Quyền chức càng cao thì tính chất của căn bệnh càng phức tạp và nguy hiểm. Hậu quả để lại của căn bệnh này không chỉ là làm thất thoát tiền bạc của nhà nước, của nhân dân, làm giảm chất lượng của các công trình xây dựng…. mà điều quan trọng hơn cả là nó dần làm mất đi niềm tin của quần chúng nhân dân đối với cán bộ, đảng viên của Đảng, với chế độ…
          Nguyên nhân của bệnh “cố ý làm trái” trước hết phải nói tới sự tha hóa, biến chất và cơ hội của một số cán bộ, đảng viên có chức, có quyền. Sự lỏng lẻo trong cơ chế tổ chức, quản lý đã tạo kẽ hở cho những kẻ cơ hội lợi dụng và khai thác triệt để vì mục đích cá nhân. Tiếp đến là sự giảm sút sức mạnh chiến đấu ( không muốn nói là tê liệt) của một số tổ chức đặc biệt là tổ chức Đảng nơi có đảng viên vi phạm ( ở đây phê bình và tự phê bình không còn là một thứ vũ khí sắc bén để làm cho đảng viên, tổ chức đảng tiến bộ, vững mạnh)….

          Chữa trị căn bệnh “ cố ý làm trái” đòi hỏi chúng ta phải tiến hành đồng bộ nhiều giải pháp. Vấn đề không chỉ là công tác lựa chọn, xắp xếp, bố trí đội ngũ cán bộ có đủ đức, tài mà điều cốt yếu là nâng cao sức mạnh chiến đấu của các tổ chức đảng, thực hiện nghiêm túc chế độ tự phê bình, phê bình, phải làm thật kiên quyết, triệt để từ trên xuống ( thực tế cho thấy nhiều cán bộ, đảng viên khi mới được bộ nhiệm, sắp xếp đã hội tụ được đầy đủ tiêu chuẩn về đức, tài. Nhưng trong quá trình công tác thiếu sự kiểm tra, giám sát, phê bình, góp ý của các tổ chức nên đã nhanh chóng thoái hóa, biến chất dẫn tới phạm sai lầm, khuyết điểm). Cần xây dựng cơ chế giám sát, trong đó có chế độ đảng viên và nhân dân chất vấn, phê bình cấp ủy Đảng. Dân mong muốn Đảng cần phải có những biện pháp kiên quyết hơn trong cuộc chiến chống tham nhũng. Đảng cũng xác định: xây dựng Đảng thực sự trong sạch, vững mạnh về chính trị, tư tưởng và tổ chức, gắn bó mật thiết với nhân dân, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của đảng. Ý Đảng, lòng dân đã vậy, chắc chắn căn bệnh như “ cố ý làm trái”, tệ quan liêu, tham nhũng, tha hóa về đạo đức, lối sống…..sẽ bị đẩy lùi.

Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

ĐẢNG VIÊN VỪA LÀ “NGƯỜI LÃNH ĐẠO”,
VỪA LÀ “NGƯỜI ĐẦY TỚ” CỦA NHÂN DÂN

          Trong sự nghiệp cách mạng của Đảng ta nói chung và trong công cuộc đổi mới đất nước nói riêng, đội ngũ cán bộ, Đảng viên có vai trò cực kỳ quan trọng, là người trực tiếp đưa đường lối, chủ trương của Đảng thấm sâu vào quần chúng nhân dân, đồng thời là người tổ chức thực hiện, nhằm hiện thực hoá đường lối chủ trương đó. Để làm tròn được sứ mệnh thiêng liêng và hết sức nặng nề ấy, một trong những yêu cầu hết sức quan trọng và có tính nguyên tắc đối với mỗi cán bộ, Đảng viên là phải giải quyết tốt mối quan hệ song trùng: mỗi cán bộ, Đảng viên phải vừa là “người lãnh đạo”, vừa là “người đầy tớ” thật trung thành của nhân dân.
          Trong Di chúc để lại cho toàn Đảng, toàn dân, trước hết Chủ tịch Hồ Chí Minh nói về Đảng: “…Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch. Phải xứng đáng là người lãnh đạo, người đầy tớ của nhân dân”[1]. Rõ ràng, vừa là “người lãnh đạo", vừa là “người đầy tớ” là hai mặt không thể tách rời trong mỗi con người đảng viên, cán bộ của Đảng. Điều đó có nghĩa là đối với quần chúng, trước hết phải là người lãnh đạo. Muốn làm tròn vai trò lãnh đạo đòi hỏi mỗi Đảng viên, cán bộ, phải thực sự có năng lực, phải đi trước quần chúng trong nhận thức các quy luật khách quan, phải có khả năng trong tổ chức, chỉ đạo các hoạt động thực tiễn. Phải dám ra quyết định và chịu trách nhiệm, Muốn vậy phải ra sức học tập, trau rồi kiến thức chuyên môn, nghiệp vụ. Thường xuyên nghiên cứu, quán triệt, nắm vững mọi đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và nhà nước. Đồng thời, phải nói đi đôi với làm, cả nói và làm phải đúng đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước và phải có sáng tạo. Đường lối của Đảng chỉ có ý nghĩa khi đường lối ấy thấm sâu vào quần chúng nhân dân, biến sức mạnh tinh thần thành sức mạnh vật chất để cải tạo xã hội.
Là người lãnh đạo, hơn ai hết cán bộ, Đảng viên phải là người thực sự gương mẫu,gương mẫu từ lời nói đến hành động, gương mẫu ngay cả trong gia đình và xã hội, ở mọi lúc, mọi nơi. Tính tiên phong,gương mẫu của người cán bộ, Đảng viên không phải là chung chung, trìu tượng mà nó luôn gắn liền với hiện thực cuộc sống đang từng ngày, từng giờ diễn ra một cách sôi động. Gương mẫu là luôn đi trước quần chúng trong thực hiện đường lối của Đảng, biết vận động, tập hợp quần chúng cùng thực hiện. Có lối sống trong sạch, giản dị, thói quen ứng sử có văn hoá. Thưc tế hiện nay, có một bộ phận không nhỏ cán bộ, Đảng viên ở các cấp của Đảng tha hoá về đạo đức lối sống, tham nhũng, suy thoái về tư tưởng chính trị. Một loạt những vụ việc vi phạm của cán bộ, Đảng viên và chính quyền mà báo chí đã nêu lên trong thời gian vừa qua đã gây nên sự nhức nhối và bức xúc trong nhân dân. Chính tình trạng này đã và đang cản trở không nhỏ đến việc  thưc hiện đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, gây bất bình và làm giảm lòng tin trong nhân dân. Không có tính tiền phong, gương mẫu, Cán bộ đảng viên không thể làm tròn vai trò lãnh đạo. Dân ta vẫn nói: “Đảng viên đi trước, làng nước theo sau”, sự nêu gương của họ sẽ thuyết phục, quy tụ, tổ chức được mọi người xung quanh thực hiện tốt chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: một tấm gương sống có giá trị hơn hàng trăm bài diễn văn. Nghị quyết Trung ương 5 khóa IX cũng đã xác định: “nêu cao vai trò gương mẫu của Cán bộ, Đảng viên là một trong những giải pháp nâng cao hiệu quả của công tác tư tưởng”.
          Là người đầy tớ trung thành của nhân dân, Đảng không có quyền lợi gì của riêng mình, ngoài quyền lợi của giai cấp, của dân tộc. Vì vậy Đảng phải thường xuyên chăm lo củng cố mối quan hệ máu thịt giữa Đảng với dân. Để xứng đáng là người đầy tớ của nhân dân, đòi hỏi mỗi cán bộ, Đảng viên phải hết lòng, hết sức phục vụ nhân dân, phải luôn đặt lợi ích của nhân dân, của tập thể, của giai cấp, lên trên lợi ích cá nhân. Đồng thời phải lấy dân làm gốc.
          Muốn làm đầy tớ tốt của dân, điều cốt yếu, quan trọng là phải biết lắng nghe ý kiến của nhân dân. Mọi chủ trương, chính sách của Đảng phải xuất pháp từ hiện thực khách quan, phải phù hợp với tâm tư, nguyện vọng của quần chúng nhân dân. Trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nhân dân còn là người cung cấp những thông tin quan trọng để đảng biết rõ hơn phẩm chất và năng lực của đội ngũ cán bộ, Đảng viên. Không chỉ biết lắng nghe ý kiến của nhân dân, cán bộ, Đảng viên còn phải một lòng một dạ phục vụ nhân dân, lo với nỗi lo của dân, cùng đồng cam, cộng khổ với nhân dân, luôn trăn trở nghĩ suy tìm mọi cách tháo gỡ khó khăn, mang lại lợi ích cho nhân dân. Không thể là người “đầy tớ” của nhân dân theo kiểu: “Dân chạy ăn từng bữa, cán bộ Xã đi du lịch”.
          Cán bộ, Đảng viên của Đảng phải vừa là người lãnh đạo, vừa là người đầy tớ trung thành của nhân dân. Hai mặt lãnh đạo và đầy tớ không tách rời nhau, không hề đối lập mà hòa quyện đan xen vào nhau, lãnh đạo có nghĩa là làm đầy tớ, làm đầy tớ tốt tức là thực hiện có hiệu quả một trong những tiêu chí quan trọng của người cán bộ cách mạng. Mọi biểu hiện của việc tách rời hai mặt nói trên đều dẫn tới làm suy yếu Đảng, làm mất niềm tin của quần chúng nhân dân đối với Đảng.
          Để giải quyết hài hòa mối quan hệ này, cần thực hiện tốt một số việc sau đây:
           Các tổ chức cần quy rõ trách nhiệm cá nhân, lấy tự phê bình và phê bình làm vũ khí sắc bén trong sinh hoạt tư tưởng của từng tổ chức. Phải có cơ chế để quần chúng giám sát, kiểm tra thường xuyên công việc của Cán bộ, Đảng viên một cách thiết thực, không hình thức, đồng thời phải có các điều luật bảo vệ quần chúng, khi họ phát hiện tố cáo các việc làm sai trái của Cán bộ. Người Cán bộ Đảng viên phải chân thành lắng nghe ý kiến của cấp dưới và công dân, tránh thành kiến.
          Cán bộ Đảng viên phải thực sự gương mẫu từ trong Đảng tới quần chúng và từ trên xuống dưới, nói phải đi đôi với làm. Khắc phục hiện tượng xử lý sai phạm không rõ ràng, bao che, không công minh, xử lý nội bộ để hợp thức hóa sai lầm, khuyết điểm.
           Cán bộ, Đảng viên phải thường xuyên tích cực học tập, nang cao trình độ chuyên môn, trình độ quản lý, để ngang tầm với nhiệm vụ lãnh đạo. Các tổ chức cần kiểm tra định kỳ hàng năm trình độ của đội ngũ cán bộ, theo chức trách được phân công, làm cơ sở để đánh giá và phân loại cán bộ.




[1] Hồ Chí Minh: Toàn tập, NXb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2000, t. 12, tr. 498